Những bài thơ tình yêu hay lãng mạn và cảm động gồm những vần thơ tình lãng mạn về những tình yêu đã qua có thể là một mối tình đẹp hay một mối tình buồn. Tuy nhiên những chuyện tình đã qua dù gì cũng rất nhiều kỷ niệm đẹp và lãng mạn. Những bài thơ sau đây là nỗi niềm của những người đang yêu hay hoài niệm về tình yêu đã qua. Mời bạn cùng thưởng thức và cảm nhận những vần thơ nồng nàn lãng mạn dưới đây nhé!
Hồn Thơ Đêm Nay
Đêm nay ngồi nhớ lại mối tình xưa
Tình từ thuở ngây ngô màu áo trắng
Qua mấy mùa phượng hồng rơi lẳng lặng
Chiều bâng khuâng nắng muộn khẽ hôn em
Đêm nay ngồi rót từng ánh trăng đêm
Thấy áng thơ rớt màu hoa phượng đỏ
Ừ! Thu sang, phượng tàn theo làn gió
Chút heo may nhè nhẹ chợt vô tình
Đêm nay ngồi nét bút bỗng lặng thinh
Nghiêng trên giấy hằn in hồn thơ ấy
Màu phượng vỹ có xác xơ như vậy?
Thắm máu tươi loang khói thuốc mịt mờ
Đêm nay ngồi ta chợt thấy chơ vơ
Chà! Ta hỏi: Còn đợi chờ chi nữa?
Hồn tan tác sao tim còn khát lửa?
Ôi đêm nay sao ta bỗng dại khờ…
Héo Hắt Tình Đông
Đông về héo hắt tim côi
Tìm trong hư ảo đắng cay cuộc tình
Đàn ngân từ dạo một mình
Dòng sông nặng trĩu bến bờ đau thương
Cay nồng rượu đắng còn vương
Lững lờ chiếc bóng thâu đêm lệ nhòa
Lời thương lắng đọng bên ta
Sương rơi lạnh buốt giọt sầu long lanh
Níu chi dù đã mong manh
Bên này giữ trọn chỉ hoài tiếc công
Lối kia lạc bước tình cong
Nẻo đời cách biệt dáng gầy bơ vơ
Hồn say từ thuở ban sơ
Lơ ngơ chiều vắng mảnh đời chông chênh
Đong đầy nỗi nhớ buồn tênh
Trăng mờ lạc ánh đêm Đông não nề
Mùa Đông Lối Xưa
Đông sang mùa về lạnh quá
Anh nghe rét buốt tâm hồn
Em nơi phương trời xa lạ
Quên rồi một buổi hoàng hôn!
Anh đi về trên lối ấy
Gió đông buốt giá vai gầy
Đường xưa bây chừ vẫn vậy
Giọt sầu ngả bóng hàng cây
Em ơi! Mùa đông nơi đó
Có còn nhớ đến đông xa?
Gió đông thì thầm rất nhỏ
Đâu rồi em gái chiều qua?
Khói thuốc loang trong màn tối
Hồn thơ giăng lối em về
Nắng ơi thôi đừng lên vội
Cho ai quên những ước thề
Nét bút ngày nay lạ thế?
Rạng lên một dáng em hiền
Trăng lên trời mây chợt tím
Thẫn thờ vẽ dáng em nghiêng
Đông sang mùa về lạnh quá
Lâu rồi phố ấy em qua?
Gió vít hồn thơ trăn trở
Ai đưa em về nơi xa?
Tôi Nghe Em Kể
“Đêm nay lạnh tôi ngồi nghe em kể
Chuyện ngày xưa hai đứa để trong tim
Chuyện ngày nay ta còn mãi kiếm tìm
Trong áng thơ ngây ngô thời xưa cũ”
Mùa này rét giá băng từng hơi thở
Anh còn hoài trở giấc mộng tình say
Lối em về có đơn lạnh: tối nay?
Khi ngõ về tái tê vì gió trở
Anh khẽ hát bài tình ca dang dở
Nhớ về em nơi cuối tận trời xa
Chuyện hôm qua sao cứ hoài nức nở
Xin người đừng quên một dấu chân qua
“Tìm đâu đây kỷ niệm thời hoa tím?
Dấu trong lòng một thuở luyến thương nhau
Dư hương xưa đọng nơi hạt lệ sầu
Đêm nay vẫn tôi ngồi nghe em kể…”
Gởi Nắng Về Em
Phương ấy bây chừ rét phải không?
Nơi anh vẫn phủ màu nắng hồng
Xót xa xin gởi về thương nhớ
Mong em ấm lại tháng ngày đông
Sáng nghe đài báo nơi ấy gió
Giá rét phong sương ngập trắng trời
Đêm về song cửa lưa thưa tuyết
Vắng rồi, em có thấy chơi vơi?
Anh nhớ tháng ngày mình bên nhau
Ngồi nghe em kể chuyện mai sau
Đi qua mùa đông đầy sương giá
Bây giờ buốt lạnh một niềm đau
Chiều nay nắng rơi đầy trước ngõ
Nhờ gió gởi về nơi phương xa
Dẫu biết em đang bên ai đó
Quên rồi cái thuở cuộc tình ta…
Đợt Rét Cuối Mùa
Cơn gió khẽ ru hồn đông tê buốt
Khói thuốc buông rét lạnh một nụ đài
Tình yêu về lạc lõng giữa hoang khai
Ta nghe tiếng: Đông ơi! Mùa gió cuối
Em bên ai giữa đêm sao rong ruổi?
Tay trong tay mà sương ướt bờ vai
Mái tóc xanh lấm tấm cánh nguyệt dài
Nhớ hay quên một mùa đông thuở trước?
Sao phố cũ bỗng tiêu điều, phố hỡi?
Nhớ dáng ta như năm trước đợi người
Hay nhớ về ta với nụ cười tươi?
Mà đau đớn giữa mùa đông quạnh vắng
Ta đấy thôi! Nhưng tâm tư trầm lặng
Em kia thôi! Chỉ khác một khoảng trời
Gió cuối mùa rét lạnh nỗi đơn côi
Xơ xác quá! Hồn thơ đêm sương giá…
Em Bỏ Lại Đây
Em bỏ lại mùa đông đầy giá lạnh
Để hoàng hôn trời nhạt nắng hanh gầy
Cuộc tình buồn khẽ phớt tím màu mây
Mắt lệ hoen phai màu đông trắng bạc
Em bỏ lại mùa đông tàn xơ xác
Khói quan san xám xịt cả trời chiều
Anh thẫn thờ góc phố nhỏ đìu hiu
Chân đong đếm từng tháng ngày mong nhớ
Em bỏ lại bao nhiêu điều trăn trở
Mây bâng khuâng, chợt lặng lẽ, thở dài
“Người đi rồi tình cũng đã chia hai
Sao cứ đợi bóng người dưng phương ấy”
Em bỏ lại chiều khuôn viên ghế đá
Nhớ dáng quen lê gót nhỏ nghiêng gầy
Giữa dòng người nơi phương trời xa lạ
Có một người vẫn lặng lẽ ngồi đây
Em và anh đông hai người hai nẻo
Lối anh về lạnh lẽo nỗi niềm riêng
Đông nơi em chắc không có muộn phiền
Xin quên đi bao buồn vui quá khứ
Em quên đi, hãy cứ vô tư lự
Anh vẫn hoài lau dư lệ còn rơi
Đi thôi em, đi về chốn xa xôi
Nơi có nắng và vui bên tình mới…
***
Có những chiều gió u sầu mang tới
Một hồn thơ vẫn day dứt chưa rồi
Lời tâm sự làm sao có thể vơi?
Em bỏ lại khúc tình thơ dang dở…
Thôi vỡ rồi…
…Chữ nợ của đời nhau!
Bạn hãy thường xuyên vào Loinoihay.net để tìm đọc những bài thơ tình yêu hay nhất và suy ngẫm về tình yêu. Đây cũng là trang web thơ ca dành cho những bạn yêu thơ hãy cùng vào đọc và tham khảo những vần thơ hay này nhé!